NGÔ ĐÌNH CHƯƠNG
Đã đến lúc
rồi nhị muội ơi!
Kiếm cung đành
phải một phen thôi
Lời cha
dạy dỗ Ta còn nhớ
Quỷ Hán
xâm lăng cưỡng mệnh Trời
Vai nước, vai
kia nặng nỗi nhà
Hận thằng
Tô Định giết chồng Ta
Chàng ôi, thiếp
nguyện giương cờ trống
Dấy động
toàn dân đuổi chúng ra
Hỡi đấng
nam nhi! Hỡi má hồng !
Sống đời ô
nhục cũng bằng không
Bắc phương
Quang Vũ là quân cướp
Dám chiếm
sơn hà giống Lạc Long
Tất cả
vùng lên! Đốt lửa lên!
Mê Linh
hùng khí rực đêm đen
Hãy làm
cơn bão bay đầu địch
Giành lại
thành trì của tổ tiên
Hồn thiêng !
Giặc trốn khỏi biên cương
Tướng sĩ
reo mừng Trưng Nữ Vương !
Nghe Ta, cùng
chị lên ngôi báu
May rủi
ngày sau dẫu khó lường
Mã Viện
tên già danh Phục Ba
Đại binh
kéo xuống rã quân Ta
Lệnh dân
Giao Chỉ này ghi lấy:
"Máu
đào, xương trắng, quyết xông pha!"
Yếu thế, đành
thôi tạ lỗi chồng
Cùng nhau trầm
xác giữ thân trong
Làm đôi
chim Đỗ trên sông Hát
Não tiếng
quốc hờn kiếp bại vong...