Friday, March 1, 2019

Di Huấn của vua Quang Trung

NGÔ ĐÌNH CHƯƠNG

 Di Huấn của vua Quang Trung

Tình thế gấp rồi, phải đứng lên
Diệt gian, trừ bạo, nắm vương quyền
Muôn dân đồ thán khắp Nam, Bắc
Nối lại sơn hà của tổ tiên

Nhạc huynh can đảm lập công đầu
Qui Nhơn thành lũy chẳng cao, sâu
Một phen thử lửa xem thanh thế
Được, thua tiến thoái cũng rất mau

Nhảy vọt, Ta vòng chận Hải Vân
Đoàn voi xuống núi, giặc thất thần
Trịnh quân cũng tiến như giông bão
Thuận Hóa sau nầy sẽ rõ phân

Tạm gác,Ta nhường lũ Trịnh kia
Thối binh một bước, ổn Nam Kỳ
Diệt tan quân Ánh, trừ Xiêm quỷ
Cơ hội Bắc Hà, ra cứu Lê

Nam, Ngãi bàng hoàng, cố thủ thôi
Ta mong Phú, Khánh thuận lòng Trời
Nếu không, vua Nhạc e cô thế
Lữ đệ đường xa khó đánh lui

Sâu xuống miền Nam để ngự phòng
Dân còn mến mộ Chúa Đàng Trong
Mối lo Tàu trú rồi mai hậu
Chiếm đất hoa màu đang bỏ hoang

Theo dõi binh tình,Trịnh núng nao
Hoặc trốn về quê, hoặc tỵ đào
Ta thề chưa tiến ra thành Thuận
Sẽ chẳng rời yên ngựa, chiến bào

Kinh Bắc hỗn loạn, lính kiêu căng
Bất chiến, giương cờ một trận tan
Mừng rỡ vua Lê trao ấn kiếm
Và gả Ta công chúa Ngọc Hân

Chiêu Thống khấu đầu cõng rắn sang
Ý Trời đã định, sử sang trang
Nghe đây ! Dân Việt không nô lệ
Hãy tiến cùng Ta diệt bạo tàn

Toán hai khiêng một, chạy theo voi
Suốt bảy ngày đêm vượt núi đồi
Hận thù xâm lược lên ngun ngút
Ai nấy vung gươm giáo sáng ngời

Ăn chơi no sướng ngả ngiêng đi
Ta sẽ cho bây thấy những gì
Bấy lâu dân Việt  từng cam chịu
Một lần cho biết sợ là chi

Phá thành, trống trận giữa đêm khuya
Giặc Mãn van xin thật não nề
Sĩ Nghị rẫy run chui ống núp
Bên kia biên ải khóc như ri

Thừa thắng,Ta nhìn Lưỡng Quảng xưa
Một thời Nam Việt, Triệu Đà vua
Đã từng tranh đoạt cùng Lưu Hán
Đòi lại, thênh thang mở cõi bờ

Pháo nổ rền vang Kỷ Dậu nầy
Hãy cùng ăn Tết nữa hôm nay
Xin mời trăm họ niềm vui mới
Đại xá, người người tay nắm tay

Vốn là con cháu Lạc Long Quân
Dòng Việt nghìn năm phải hợp quần
Bắc Nam một mối lo thăng tiến
Sánh cùng bốn bể cuộc canh tân

Hoàng hậu thương ơi ! Đất nước ơi !
Số mạng Ta thôi chẳng đặng rồi
Nàng đau chỉ một, Ta đau bội
Giấc mộng an bang gãy nửa vời

Phút tạ từ, gởi lại tiếng kêu
Dấu ai trị nước nhớ đôi điều
Lấy dân làm trọng, gầy công đức
Giao hảo đại cường, chớ bám theo.