Ngô Đình Chương
Hoa nở đầu năm đóa
ngọc lan
Nắng lên vừa ửng
má xuân nàng
Ô hay huệ đó hờn
hương thắm
Lạ nhỉ sen kia tủi
nhụy vàng
Nhạc bổng chao ôi
trời rộng mở
Âm trầm thiết nổi
biển buồn than
Đã đi, đi mãi từ
xuân ấy
Để cuộc tình thơ
chuyện dở dang.