(Sau khi viếng thăm một trường học)
Trên chiếc xe lăn ngẫm
cuộc đời
Em ngồi thơ thẩn suốt
giờ chơi
Làm sao hòa hợp vào
trong đám
Bè bạn cười vui rộn
cả trời
Đây đó chim non rỉa
lá vàng
Một vùng cây cỏ rộng
thênh thang
Em thường lặng ngắm
sân chiều vắng
Để trải hồn nghe gió
gảy đàn
Em chẳng thích theo
dạo phố phường
Sợ mình vô ý hiện
vào gương
Hình em có khác gì
ma quái
Ngậm đắng từng
giây phút đoạn trường
Rồi một hôm nào sẽ
lớn lên
Em làm sao sống cảnh
vô duyên
Tiễn đưa bè bạn về
xa xứ
Ôm mối sầu đau gái
tật nguyền
Em chẳng mơ gì kẻ
thiện tâm
Mặn nồng ân ái cuộc
trăm năm
Chỉ mong giữa chốn
đông người ấy
Một chút tình ai để
nhớ thầm.
Ngô
Đình Chương