Người xưa theo cánh
hạc vàng chơi
Khoảng trống giăng
lầu Hoàng Hạc nầy
Một thoáng hạc vàng
không trở lại
Nghìn năm mây trắng
vẫn còn bay
Hán Dương yên ả cây
soi mát
Anh Vũ xanh đều cỏ
tỏa ngây
Chiều xuống quê nhà
đâu hướng nhỉ
Đầy sông khói sóng
nẫu lòng thay !
THIỀN SƯ XÓM NÚI