Ngô Đình Chương
Thăm giàn hoa cũ
Hôm
nay về xóm cũ
Thăm
lại giàn hoa xưa
Cây
lặng nhìn bỡ ngỡ
Lòng
ta buồn vẩn vơ
Mười
lăm năm xa vắng
Hoa
có hằng đợi chờ
Trong
nỗi niềm thầm lặng
Màu
áo tím ngây thơ
Ngày
đi quên hỏi tên
Bởi
ngại ngùng, mắc cở
Em
vẫn thế dịu hiền
Tóc
buông dài vai xõa
Em
nhắn gì đôi môi
Gió
đông chiều than thở
Thời
gian biết bao lời
Sợ
giấc xưa tan vỡ
Biệt
em, Tử Đằng hoa
Chẳng
bao giờ tương ngộ
Ta
lầm lũi tuổi già
Em
xuân tàn, xuân nở.
02-01-2019