Đêm Sương Trên Biển
(Mùa Tạ
Ơn 2011- tưởng nhớ người con gái tên Hàn - Sương
vượt
biển tháng 11/1980 gặp hải tặc và mất tích)
Sương lạnh tan vào
cõi gió sương
Tiếng kêu xé nát
góc đêm trường
Nước ôi là nước, ôi
là sóng
Rỉa rói hồn hoang
giữa đại dương
Em vừa hăm tám hoa
vừa đơm
Áo ngắn co ro dưới
cột buồm
Con thuyền bé nhỏ
về vô định
Hỡi bến bờ ai có
đón thơm
Những khuôn mặt
người mẫu số chung
Mấy mươi đói khát
sợ chưa từng
Em làn sương mỏng,
cành hoa lạc
Đuốc tự do đâu tắt
nửa chừng
Trời đất quay cuồng
quỷ hiện lên
Chín tầng địa ngục
nợ oan khiên
Cuộc vui tàn bạo,
cơn cuồng nộ
Ngọc nát vàng tan,
ván ngả nghiêng
Em lịm đi, khàn
tiếng mẹ ơi
Bồng bềnh ẩn hiện
xác te tơi
Cớ sao sáng tạo
hình tiên nữ
Lại hủy trong tay
lũ thú cười
Biến tan hay phiêu
lãng chốn nào
Mập mờ sương một
tối trăng sao
Thoáng hương ảo
tượng ngồi so phiếm
Nhẹ lướt dương cầm
thu gió xao
Mẹ nhớ con, người
yêu nhớ em
Dấu lưu ngày tháng
cuộc trần duyên
Hỏi em còn đó hay
mây khói
Mộng thực cơ hồ cứ
đảo điên
Xin lấy hôm nay làm
đám giỗ
Tạ Ơn - chua chát
phải không đời
Cánh hoa vừa đón
chào xuân ấy
Giữa mùa biến nạn
chẳng tăm hơi
Ba mươi năm lẻ tưởng
như xa
Vẫn những người
mong khỏi xứ nhà
Vẫn tiếng xích
xiềng khắp nẻo nẻo
Ai hoài dư lệ với
sương ma.
CHUYỆN
QUÁ KHỨ
Chuyện
quá khứ lâu lâu giở lại
Nỗi
niềm đau còn mãi trong tim
Oan
ôi thân xác sóng chìm
Biển
Đông chẳng một, trăm nghìn Hàn Sương
Chốn
thiền am trầm hương khấn nguyện
Những
hồn hoang về bến tiêu dao
Cõi
đời khốn khổ lao xao
Mõ
chuông chẳng biết khi nào tĩnh tu.