NGÔ ĐÌNH CHƯƠNG
Năm 1985, tình
cờ gặp một người đồng hương Huế tên Đặng Nho, anh ấy vừa làm xong
một cuốn băng thơ
nhan đề Phôi
Pha, gồm những bài thơ tự sáng tác và tự thổi hắc tiêu. Sau khi nghe
xong cuộn băng đó, tác giả đã
làm bài
Tình Tưởng Phôi Pha để cám ơn Đặng Nho, nhưng chờ mãi không thấy anh
ấy trở lại. Nghe đâu đã về
Nam Cali và
từ đó mất tin tức. Cuốn băng thơ Phôi Pha cũng theo thời gian không còn
nữa...
"Thôi"
ta đành phải ngậm ngùi
"Ngàn
năm giọt lệ” cho người ta yêu
Gió buồn não
tiếng hắc tiêu
Ngồi bên
"biển nhớ" trông chiều nhuốm thu
Em đi lời
chẳng tạ từ
Như thân lá
nhỏ "sương mù rụng rơi"
"Đời
ta em đã qua rồi"
Tình ta
" bài hát nửa vời không tên"
"Tưởng
rằng thuở đó rồi quên"
Mà sao em
mãi dịu hiền mắt nhung
Tâm tư
khuấy động vô cùng
Mong em ở
cõi muôn trùng "phôi pha"
Hương đêm
mây khói nhạt nhòa
Thoáng trên
đỉnh sóng hồn ma lạc loài.
*Những chữ
trong ngoặc kép là đầu đề
của những bài thơ trong cuốn băng thơ Phôi
Pha.