Ngô Đình Chương
Tiếng đàn trong mưa
Tay ngà lên phiếm
tiếng mưa rơi
Thức thổn lòng ai
lạnh cả trời
Tóc xõa bâng khuâng
từng sợi nhỏ
Nhạc buồn
hay chỉ tại lòng
tôi
**
Ta hiểu em
nào ai hiểu ta
Đó đây
cách khoảng một
ngân hà
Mười gang
ta lén nhìn mắt
nối
Sợ vỡ tan liền
ôi thiết tha
**
Đàn sao nỡ dứt
gió lung lay
Người bỏ đi rồi
đổ lá cây
Khoảng trống bơ vơ
bên cửa hẹp
Ta nhìn
Tiếng đàn ma
Tiếng đàn
tôi ngỡ tiếng đàn ma
Chẳng thấy người đâu
bóng xế tà
Vuờn hoang lá rụng
chiều im bặt
Ca thánh
lời chim vọng cõi xa
**
Lạc nẻo
hồn lang bạc
vọng tâm
Mơ ngông
dan díu chút tơ tằm
Thoảng như ngồi đó
nàng so phiếm
Mắt mở nai vàng
sao đăm đăm
**
Sầu giăng
sương khói ủ qua rèm
Thảo nào
ảo tượng dáng hình em
Trăm năm ta đợi
vì tai kiếp
Lỗi hẹn
thôi rồi một phiến duyên.