LÂM KIỀU
Cứ mãi nằm mơ
Thức
giữa ban ngày lại cứ mơ
Sống
không ý thức sống như hờ
Có
nghe rừng khóc rừng đang chết
Không
thấy biển buồn biển hết thơ
Tiên
đế uy linh hồn quặn thắt
Dư
đồ rách nát mực hoen mờ
Tiếng
chuông báo tử mành treo chỉ
Ngơ
ngác đàn nai rúm mép bờ