Ngô Đình Chương
(họa bài Hoa Tưởng Dung
của CMN)
Theo dấu Lâm Kiều thoáng
mỵ dung
Hoàng mai màu áo phải
em không
Sao nghe tiếng ngọc
cười trong sáng
Và thấy hương xuân sưởi
ấm nồng
Cỏ dại chen cây rừng
tím bạc
Bút tiên lên đá chữ xanh
hồng
Quanh co dốc núi chiều
sương khói
Lạc trận đào hoa rối
đoạn lòng.