NGÔ ĐÌNH CHƯƠNG
Ta về tìm
lại Huế xưa
Bao nhiêu
kỷ niệm sững sờ hôm nay
Tưởng như
mộng giữa ban ngày
Đò ngang, đò
dọc bia say mua cười
Tết xuân
hoa đỏ thắm trời
Nhớ ơi năm
ấy rụng rời, bước đi
Huế chừ
son phấn như ri
Những ông
phỗng đá chai lì bể dâu
Nhìn dòng
nước lặng thâm sâu
Cầu mười
hai nhịp thảm sầu miên man
Đoạn
trường Kiều một khúc tang
Mái nhì, mái
đẩy khóc than Hương Bình
Ta về ngồi
dưới hiên đình
Người con
xứ Huế hóa thành tha nhân
Mấy o bán
gánh dừng chân
Hỏi rằng: “Thưa
bác, người thân mô rồi?”
Mần răng
nói được nên lời
Những ngôi
mộ đó nhớ hoài oan khiên !