Vở Kịch Đời
(Vĩnh biệt bạn đồng
hương Nguyễn Chánh Thi)
Loạn tướng, anh hùng
lịch sử ơi
Chẳng qua là vở kịch
đời thôi
Đến khi hồn phách
không còn nữa
Thì cũng quan tài
mắt nhắm xuôi
Khai Bút Đầu Năm Nhâm
Thìn
Nhâm Thìn long hội đã
bày ra
Khát vọng toàn dân, chính
thắng tà
Quốc tổ hộ trì đàn
hậu bối
Trong ngoài sỏi đá rộ
muôn hoa
Thiền Định
Lặng yên tinh tấn tâm
mình
Đưa từng hơi thở
dưỡng sinh cơ phàm
Nói chi cảnh giới Niết
Bàn
Chỉ mong giây phút
bình an ta bà
Nhắn Bạn Nơi Quê
Mơ về thăm bạn nơi quê
Đường xa, xa quá bên
tê địa cầu
Biển sâu, lòng lại
thêm sâu
Vẫn chưa nối được
nhịp cầu Âu Cơ
Sáng Thu
Sáng nay mưa chậu cúc
vàng
Cô em hàng xóm nhìn
sang mỉm cười
Hình như mưa giữa
lòng tôi
Thu đang trêu cợt giăng
trời quạnh hiu
Tình Yêu
Tình yêu chẳng méo, chẳng
tròn
Chẳng ngang, chẳng
dọc, chẳng buồn chẳng vui
Chỉ là màu sắc mây
trôi
Sáng hôm tỉnh giấc
biết trời nắng mưa
Đêm Bến Cô Tô
(phỏng dịch bài Phong
Kiều Dạ Bạc của Trương Kế)
Cô Tô sương phủ ánh
trăng nghiêng
Le lói bờ phong lá
ngủ yên
Chùa núi Hàn Sơn xa
vẳng tiếng
Chuông khuya thức tỉnh
khách trên thuyền